Căn cứ khám xét người, chỗ ở, nơi làm việc, địa điểm, phương tiện, tài liệu, đồ vật, thư tín, điện tín, bưu kiện, bưu phẩm, dữ liệu điện tử khi có dấu hiệu phạm tội được quy định tại Điều 192, Bộ luật Tố tụng Hình sự năm 2015.

Tội xâm phạm chỗ ở của người khác được quy định tại điều 158 Bộ luật Hình sự năm 2015 sửa đổi, bổ sung năm 2017 (Bộ luật Hình sự).

Khoản 1 Điều 158 Bộ luật Hình sự năm 2015 quy định chi tiết các hành vi xâm phạm chỗ ở của người khác hơn so với Bộ luật Hình sự năm 1999, đồng thời tăng mức phạt tù đối với tội phạm này.

Quy định về khám xét chỗ ở, nơi làm việc, địa điểm, phương tiện được quy định cụ thể tại điều 195, Bộ luật Tố tụng hình sự năm 2015.

Người nào khám xét trái pháp luật chỗ ở của người khác, đuổi trái pháp luật người khác khỏi chỗ ở của họ hoặc có những hành vi trái pháp luật khác xâm phạm quyền bất khả xâm phạm về chỗ ở của công dân, thì bị phạt cảnh cáo, cải tạo không giam giữ...

Xâm phạm chỗ ở của công dân là hành vi khám xét trái pháp luật chỗ ở, đuổi trái pháp luật người khác ra khỏi chỗ ở của họ hoặc có những hành vi trái pháp luật khác xâm phạm quyền bất khả xâm phạm về chỗ ở của công dân.